Cha kể,
“cha chỉ ao ước tặng mẹ chiếc vòng cẩm thạch. Tay mẹ trắng nõn nà, mẹ đeo vòng cẩm thạch rất đẹp.”
Mỗi khi cha định mua, mẹ cứ tìm cách từ chối. Mẹ lúc này mua sữa, lúc khác mẹ mua sách vở, lúc thì mẹ phải trả tiền trường. Đến khi tay mẹ đen sạm, mẹ vẫn chưa một lần được đeo một chiếc vòng nào.
Chị em tôi hùn tiền mua tặng mẹ một chiếc thật đẹp. Mẹ cất kỹ, thỉnh thoảng mang nó ngắm nghía nó.
Mẹ cười bảo với chúng tôi:
“Mẹ già rồi, tay run lắm. Chỉ nhìn thôi mẹ cũng thấy vui rồi.”
Không ai bảo ai, chị em tôi nước mắt rưng rưng.
No comments:
Post a Comment