Wednesday, March 21, 2012

HỌC TỪ CÂU: "I LOVE MOMMY."

   I love  mommy.
    I love my mommy.
    I love my mommy to pay back her love.
    I love my mommy because she loves me.
    I love my mommy if noone in my family does.
    I love my blood mommy.
    I love mommy who can do anything for me.
    I love mommy whom my father doesn't care for.

Casablanca- I love my mommy

Sunday, March 18, 2012

I love my mommy

  1.                 I             love     my mommy.
  2.                 I             loved   my mommy.
  3.  My mommy will   love     me. 
  4.  My mommy          loves    me= hiện, đúng
  5.                 I      am  loved  by my mommy.

Friday, March 16, 2012

What and whom is she staring at?



KHÓC

Vừa sinh ra đã phải vào trại mồ côi, trừ tiếng khóc chào đời, chồng tôi không hề khóc thêm lần nào nữa.
Năm 20 tuổi, qua nhiều khó khăn anh tìm được mẹ, nhưng vì danh giá gia đình và hạnh phúc hiện tại, một lần nữa bà ta đành chối bỏ con. Anh ngạo nghễ ra đi, không rơi một giọt lệ.
Năm nay 40 tuổi, đọc tin mẹ anh đăng báo tìm con, anh bật khóc. Khi tôi hỏi tại sao anh khóc, anh nghẹn ngào trả lời:
- Tội nghiệp mẹ, 40 năm qua chắc mẹ còn khổ tâm hơn anh.

Show me this picture

Tuesday, March 13, 2012

CHIẾC VÒNG CẨM THẠCH


Cha kể,
“cha chỉ ao ước tặng mẹ chiếc vòng cẩm thạch. Tay mẹ trắng nõn nà, mẹ đeo vòng cẩm thạch rất đẹp.”
Mỗi khi cha định mua, mẹ cứ tìm cách từ chối. Mẹ lúc này mua sữa, lúc khác mẹ mua sách vở, lúc thì mẹ phải trả tiền trường. Đến khi tay mẹ đen sạm, mẹ vẫn chưa một lần được đeo một chiếc vòng nào.
Chị em tôi hùn tiền mua tặng mẹ một chiếc thật đẹp. Mẹ cất kỹ, thỉnh thoảng mang nó ngắm nghía nó.
Mẹ cười bảo với chúng tôi:
“Mẹ già rồi, tay run lắm. Chỉ nhìn thôi mẹ cũng thấy vui rồi.”
Không ai bảo ai, chị em tôi nước mắt rưng rưng.    

Grown man races kids on power wheels

Saturday, March 10, 2012

CÂY ĐÀN CHO CON

Ba nó đi học xa nhà. Rất cố gắng ông đã tự tập chơi đàn từ năm 16 tuổi. Để làm quà sinh nhật lần thứ 5 của nó, ông đã mua cho nó một cây đàn guitar.
   Hàng tháng ông trả góp tiền mua cây đàn. Hàng năm, trong dịp sinh nhật nó hay dịp mẹ nó có bạn đến chơi, ba nó mang đàn ra hát. Hàng tuần trong lớp thiếu nhi, ba nó cũng thỉnh thỏang dạy bài hát và đệm đàn. Ông luôn mong sao nó thích chơi đàn.
   Năm tháng trôi qua, tóc của ba nó ngày càng hoa râm. Nó ngày càng thích nghe nhạc tiếng Anh. Nó chưa bao giờ muốn đánh thử một tiếng  đàn nào. Vào lớp 10, nó theo một nhóm bạn chơi bóng rổ. Ba nó không buồn nhắc nhở nó bất cứ điều gì ngoài việc ăn nhiều hơn. Nó tốt nghiệp trung học và vào một đại học trên Sài gòn.     
   Giống cha, nó ham học, ít bạn và không hề đi chơi. Nó hơn cha một điều, vào một tổ chức hoạt động vì trẻ em. Tự dưng nó nảy ra ý định học chơi đàn để sau đó biểu diển trong những lần sinh hoạt. Ba nó được một người nhạc sĩ tặng cho một cây đàn rất đẹp. Và nó xin ba cho cây đàn để theo học một lớp tại Nhà Văn Hóa Thanh Niên. Nó tập hàng ngày và sau 3 tháng nó biểu diển bản nhạc đầu tiên.
   Năm sau, khi về nhà nghỉ hè, nó chơi cây đàn củ 18 năm trước ba nó đã mua. Tiếng đàn, âm thanh du dương của dây đàn nylon làm nó mê mẩn. Nó nhờ mẹ nó xin ba cho nó đổi cây đàn.
Ba nó nhẹ nhàng bảo nó,
“18 năm trước ba đã mua nó cho con. Bất cứ điều gì, thứ gì ba có hoặc ba tạo ra đều là vì con, cho con hết đấy thôi.”
  Nó ôm ghì cây đàn vào lòng đánh đọan nhạc dạo đầu của bài Papa. Nhẹ nhàng nó hát,
  “Everyday, my papa’d take and tuck me in my bed….”
  Ba nó mỉm cười quay đi hai con mắt đỏ hoe.
    

Mister DUNCAN- Introduction

Thursday, March 8, 2012

ĐỘI BÓNG RỔ- 2

         Cần Thơ có hai trường tiếng Hoa lớn- Thọ Nhơn và Đức Trí- cùng nằm trên đại lộ Hòa Bình. Sân trường cũng là sân bóng rổ. Đi ngang qua, lúc nào người ta cũng thấy có học trò tập chơi bóng. Bóng rổ là môn thể thao bắt buộc. Mỗi lớp là một đội. Các đội thi đấu hàng năm để tranh giải. Các trường tranh giải tứ hùng hoặc nhân một dịp lễ lộc gì đó.
    Phùng Trương có cái thú chạy xe Honda vòng vòng ngắm nghía quán xá, cây cảnh ở hết con đường này cho đến mấy cô gái đang đi trên đấy. Nó thích thú với cái nét lên rổ của anh chàng cầu thủ này và cũng rất mê các nét mặt, cái nụ cười của cô gái nào đó mà nó bắt gặp. Bóng rổ là một phần lớn trong đời của Phùng Trương. Còn tôi ư? Bóng rổ giúp tôi tự tin hơn, nhanh nhẩu hơn và hấp dẩn hơn và việc tôi chơi khiến mẹ tôi hảnh diện. Bà khoe với lối xóm rằng:
“Thằng Thành nhà tôi chỉ lo học và ham chơi bóng rổ thôi.”
Có một bà hàng xóm đáp trả ngay:
“Bà thật có phước. Thằng con nhà tôi không những chỉ không lo học mà còn lo phá làng phá xóm.”
    Việc tôi xin đi xem người ta chơi bóng rổ cũng khiến mẹ tôi vui lòng nữa. Tối tối sau khi học xong bài vở, tôi xin mẹ tôi ít tiền để uống sữa đậu nành hoặc nước sâm hoặc xin phép bà đi đến sân bóng rổ trường Thọ Nhơn ngồi xem cho đến 10 giờ.
   Có một lần, Tuấn Lùn- một tay chơi khá trong đội- bị bệnh. Chúng tôi, cả thảy 5 đứa đến nhà thăm nó với cái tinh thần: “Một con ngựa đau, cả tào không ăn cỏ.” Phùng Trương che miệng cười mím chi:
“Thằng Tuấn có em gái đẹp lắm.”
Ai đó lên tiếng,
“Vậy nếu em nó xấu xí, chắc mầy không đến thăm phải không?
Thằng Bình nhanh miệng thêm vào:
“Tao khoái đến thăm nó vì thể nào cũng có bánh ăn cho mà xem. Lò làm bánh mà!”
Tôi nghiêm túc hỏi cả bọn:
“Nhưng ai vào nhà thưa chuyện đây? Thằng Trương, đội trưởng hay là ai?”
Có tiếng xen vào, có ý chọc tôi,
“Thằng nào chơi dở nhất làm đại diện.”
“Phải đấy, phải đấy! Thằng Thành chơi dở nhưng ăn nói hay lắm.”
Thế nên, tôi phải cố trấn tỉnh bước lên bật tam cấp và cất tiếng gọi,
“Tuấn ơi!”

THE BEAST RELEASES BELLE

Wednesday, March 7, 2012

Tell me why...

MARIA, from the US, speaks Spanish

1. Maria is from the United States.
She is American.
She speaks Spanish.
2. Alvarez is a Spanish name.

3. Do you speak Spanish?
Yes, I do.  I speak Spanish and English.

4. Max, do you speak Spanish?
No, I don't.  I don't speak Spanish.

5. Do you speak English?
Yes, I do.  I speak English.

6. Are you English?
No, I'm not.
I am not English.
I am American.

RULE 2 for excellent speaking

Monday, March 5, 2012

WHAT I AM?

When I eat, I live but when I drink, I die. What am I?

Chuyện cái vé- the ticket

 Một người cha dắt đứa con 6 tuổi đi sở thú
 chơi. Khi đến quầy bán vé, người cha dừng lại đọc bảng giá:
A father takes his 6-year-old child to the zoo.
At the ticket counter, he stops to read the price list.
    "Người lớn: $10.00
    Trẻ em trên 5 tuổi: $5.00
    Trẻ em dưới 5 tuổi: Miễn phí"
    Adults: $ 10.00
    Children over 5 : $ 5.00
    Children under 5: “Free.”
  Đọc xong, ông nói với người bán vé:
  After reading it, he says to the ticket agent:
 - Cho tôi 1 vé người lớn và 1 vé trẻ em trên 5 tuổi.
 - I’d like an adult ticket and the other one for a kid over 5.
 - Con ông trên 5 tuổi à? – Người bán vé tò mò hỏi lại,
 - Is your child over 5? – Curiously asked he.
 - Vâng.
 -Yes.
 - Nếu ông không nói cho tôi biết thì con bé được miễn phí rồi.
 - If you hadn’t told me, your kid would have been free to get in.
 - Vâng, có thể không ai biết, nhưng con tôi tự nó biết.
 - Yes, Maybe noone knows, but my kid herself.

I LOVE MOMMY- DADDY

Three candle lights